Lan Phương: “Không hiểu sao bây giờ tôi nhìn mọi thứ sáng trưng, tôi không còn đau đớn mỗi đêm nữa”
“Bây giờ tôi nhìn mọi thứ sáng trưng” – Lan Phương nói.

Vừa qua, tại chương trình The Khang Show, diễn viên Lan Phương đã nói về sự thay đổi của bản thân sau khi ly thân chồng Tây.
Lan Phương và chồng Tây
Cô chia sẻ: “Có những thứ khiến tôi dành cả cuộc đời để tin vào nó nhưng rồi một ngày ngã ngửa ra rằng những gì tôi tin đều sai.
Có những điều bản chất là như thế nhưng tôi chưa đủ khôn ngoan, từng trải, cứng rắn để nhìn nhận, phân tích, chưa đủ ý thức về bản thân mình nữa.
Tới giờ phút này, lần đầu tiên tôi cảm thấy mình đủ trưởng thành, khôn ngoan để nhìn nhận mọi thứ xung quanh mình không còn ở lăng kính màu hồng như trước.
Hồi trước, tôi tự động có lăng kính màu hồng khi nhìn các vấn đề chứ không phải cố gắng gì cả. Tôi luôn nhìn mọi thứ một cách tích cực dù bên trong nó ẩn đầy những điều bất ổn.
Bây giờ tôi nhìn mọi thứ sáng trưng, giống như vừa được mổ cận xong, nhìn cái gì cũng rõ và tôi đánh dấu hỏi mọi thứ. Lúc trước tôi tin hết, không đánh dấu hỏi bất cứ điều gì nhưng giờ tôi đánh dấu hỏi mọi thứ trước mặt. Thậm chí, tôi phải đánh dấu hỏi ba lần, người có thực sự như thế không.
Lan Phương trong phim
Những gì đã trải qua dạy tôi phải như vậy. Tôi lớn lên trong một gia đình bình ổn. Bố mẹ tôi cố gắng làm việc để chăm sóc hai con nhưng ít nhiều trong gia đình tôi, tiếng nói cá nhân và quan điểm cá nhân của tôi thường khắc nhiều với gia đình, thậm chí là đa số mọi người xung quanh.
Có nhiều cái tôi suy nghĩ khác mọi người. Vì thế nên bố mẹ tôi thường không ủng hộ tôi, do những quan điểm quá khác biệt đó.
Tôi lại rất thích chia sẻ mọi thứ với bố mẹ. Đó là nhu cầu của tôi, rất mạnh. Tôi có quá nhiều tư duy, cảm xúc để chia sẻ. Nhưng khi tôi chia sẻ, tôi không cảm nhận được bố mẹ hiểu mình dù bố mẹ có nghe mình nói. Bố mẹ luôn ở vị trí của họ.
Tôi bắt đầu cảm thấy cô độc trong suy nghĩ. Từ bé tôi đã luôn là con ngoan trò giỏi. Mẹ tôi luôn tự hào về điều đó nên tôi cũng tự cảm thấy mình phải có trách nhiệm giữ gìn nó cho bố mẹ vui.
Tôi luôn ở trong trạng thái phải sống và làm mọi thứ cho vui lòng bố mẹ. Mỗi khi tôi làm việc gì đó khác đi để mẹ buồn lòng, tự nhiên tôi thấy mình có lỗi. Mẹ sẽ nói kiểu gì để tôi phải cảm thấy mình có trách nhiệm trong nỗi buồn của mẹ”.